Tại sao Chúa Giêsu lại bị đóng đinh trên thập giá? Đó là một câu hỏi mà nhiều người đã đặt ra. Trong Tuần Thánh, chúng ta được chứng kiến sự đau khổ và cái chết của Đức Giêsu. Đây là một biểu tượng cao nhất cho sứ mạng cứu độ của Người. Tại sao Người đã chọn cách “liều lĩnh” như vậy? Ý nghĩa thực sự của Cuộc Khổ Nạn là gì?
Nội dung
Nguyên nhân chính trị
Nếu chúng ta sống trong thời đại của Đức Giêsu, chắc chắn chúng ta sẽ nhận thấy rằng Người đã thu hút sự chú ý của những thế lực chính trị. Điều này đến từ sự nổi tiếng của Đức Giêsu và lời giảng của Người đã đụng đến một số nhà lãnh đạo, như Hêrôđê và Philatô. Họ không thể không quan tâm đến sự hoạt động của Đức Giêsu.
Tuy nhiên, Đức Giêsu không đến thế gian với mục đích chính trị. Người muốn giới thiệu Tin Mừng về Nước Trời, lên án các luật lệ phi công bằng của thời đại và thể hiện tôn trọng đối với giá trị của con người. Điều này giải thích tại sao các nhà lãnh đạo dân sự đã phải can thiệp.
Sự tác động của giới lãnh đạo tôn giáo
Cuộc Thương Khó đã cho chúng ta thấy rằng giới lãnh đạo tôn giáo Do Thái đã bắt giữ Đức Giêsu. Trong suốt ba năm truyền giáo công khai, Đức Giêsu đã công kích trực tiếp hoặc gián tiếp các nhà lãnh đạo tôn giáo. Với sứ mạng của Mình, Người đã muốn cải tổ luật pháp và đưa con người trở lại với luật lệ yêu thương. Đức Giêsu không chỉ lên án lãnh đạo tôn giáo, mà còn yêu cầu họ thay đổi. Sự khác biệt giữa Người và họ ngày càng lớn.
Điều này có vẻ là nguyên nhân rõ ràng dẫn đến sự chết của Đức Giêsu. Bản biên bản họp thượng hội của Do Thái nói rõ: “Thà cho một người chết thay cho dân chúng, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt” (Ga 11,45-57). Kết quả là giới lãnh đạo tôn giáo đã thành công loại bỏ Đức Giêsu.
Đức Giêsu tự nguyện chịu chết
Lời Tin Mừng trong Chúa Nhật 5 Mùa Chay thể hiện rằng “Giờ đã đến cho Con Người được tôn vinh!” Điều này cho thấy Đức Giêsu đã biết sắp đến giờ chết của Mình. Trước đó, Người đã ba lần tiên báo về sự chịu đựng đau khổ này. Không ai hiểu rõ hơn Đức Giêsu về sứ mạng của Người trên trần gian. Người đã đến để hy sinh cuộc sống của Mình để chuộc tội. Vì vậy, trước cái chết, Người không trốn tránh, mà tự nguyện đi trên con đường thập giá (Lc 9,51). Điều này đến từ tình yêu của Người dành cho con người. Hoặc như Đức Bênêđictô XVI nói: “Đức Giêsu đã chấp nhận cái chết nội tâm của Mình và biến nó thành một hành động yêu thương. Tưởng chừng bên ngoài đó là một hành động tàn bạo – việc bị đóng đinh trên thập giá – nhưng bên trong nó là một hành vi yêu thương đầy toàn tâm toàn ý” (Youcat 210).
Đoạn Tin Mừng hôm nay cũng cho chúng ta thấy rằng có một số người Hy Lạp muốn gặp Đức Giêsu. Thay vì gặp họ, Đức Giêsu muốn dành thời gian trò chuyện và chia sẻ với các môn đệ. Là một con người, Đức Giêsu cũng sợ chết và lo lắng về những gì sắp xảy ra (Ga 12,27). Nhưng Người cần các môn đệ ở bên cạnh Người vào thời điểm này! Đồng thời, để chúng ta có thể gặp Người và được cứu độ, Người phải chịu chết và được tôn vinh. Thiên Chúa sẽ giải thoát, chữa lành và dẫn dắt các tín hữu đến cuộc sống mới trong ân sủng thông qua Cuộc Khổ Nạn và Sự Phục Sinh của Chúa Giêsu Kitô. Vì vậy, trong đoạn Tin Mừng này, chúng ta nghe thấy Đức Giêsu sử dụng nhiều từ liên quan đến cái chết: giờ, tôn vinh, sinh trưởng, yêu và ghét sự sống, sự sống vĩnh cửu, đi theo Đức Giêsu, xét xử thế giới, v.v.
Vì sự cứu rỗi của con người, Đức Giêsu đã tự nguyện hy sinh cuộc sống của Mình. Đó là cách duy nhất mà Thiên Chúa đã dành cho Con Một của Mình. Vì tình yêu và vâng phục, Đức Giêsu đã bước lên con đường chịu khổ. Người đã mời gọi các tôn giáo đệ tử đi theo. Với Đức Giêsu, cái chết mở ra một cánh cửa thiên đàng tuyệt vời. Nơi đó, qua cái chết và sự phục sinh, Đức Giêsu sẽ tụ hợp cả dân Do Thái và dân ngoại thành một cộng đồng đông đảo của những người đã được cứu rỗi. Hai từ “cứu rỗi” là nguyên nhân chính mà Đức Giêsu đã chịu chết. Vì vậy, những ai muốn đi theo Đức Giêsu, muốn phục vụ Người, cũng phải đối mặt với những khó khăn trước mắt.
Đức Giêsu chết vì bạn và tôi
Nhiều người cho rằng cái chết của Đức Giêsu đã bị lãng quên. Đây là một sự kiện xảy ra cách đây 2000 năm, không liên quan gì đến chúng ta. Nếu Đức Giêsu không sống lại, thì cái chết của Người không có ý nghĩa đối với chúng ta. Như thánh Phaolô nói: “Nếu Chúa Kitô không sống lại, chúng ta là những người đáng thương nhất trong số mọi người” (1Cr 15,19). Thực tế là Đức Giêsu đã phục sinh để cứu rỗi con người. Hôm nay, Đức Giêsu vẫn chọn con đường dâng mình hy sinh để cứu rỗi bạn và tôi.
Chúng ta vẫn khẳng định rằng: Đức Kitô đã chết vì tội lỗi của chúng ta! Mỗi khi chúng ta phạm tội, chúng ta đóng góp một phần vào cái chết của Đức Giêsu trên thập giá. Vì chúng ta là tội nhân, chúng ta cần cái chết của Đức Giêsu để chuộc tội lỗi của chúng ta. Khi nói với người trẻ, Giáo hội chia sẻ rằng: Cha trên trời của Đấng vô tội đã “làm cho Con Người thành tội nhân vì chúng ta” (2Cr 5,21), để chúng ta, những con cái của tội lỗi và sự chết, được cứu sống. Vì yêu thương tôi, Con Thiên Chúa đã hy sinh; vì yêu thương bạn, Đức Giêsu đã sẵn lòng chịu đóng đinh. Thánh Phanxicô Assisi một lần đã nói: “Không phải ma quỷ đã đóng đinh Chúa Giêsu, mà chính bạn cùng với ma quỷ đã đóng đinh Người và tiếp tục đóng đinh Người bằng cách ham muốn và tội lỗi” (Youcat 97). Có hay không, đây chính là nguyên nhân dẫn đến cái chết của Đức Giêsu: “Khi bàn tay Đức Giêsu bị đóng đinh trên thập giá, Người đã đóng đinh tội lỗi chúng ta trên thập giá” – thánh Bernard de Clairvaux nói.
Kết luận
Với những lý do trên đây, hy vọng chúng ta không ngại ngùng nói về cái chết của Đức Giêsu. Nơi đó có sự sống, tình yêu và Thiên Đàng. Chúng ta hãy vui mừng với lời của Đức Giêsu: “Thật, thầy bảo thật anh em, nếu hột lúa không rơi vào lòng đất và chết, nó sẽ ở một mình. Nhưng nếu nó chết, nó sẽ sinh ra nhiều hạt khác” (Ga 12,24).